Chi tiết bài viết

Những mẩu chuyện ma hài hước, chuyện cười vỡ bụng

06/12/2021

Chuyện ma hài 1

Chủ nhà từ chối cho thuê phòng vì nhà chỉ có hai phòng, một của hai vợ chồng và một của cô con gái. Người khách năn nỉ:

- Tôi có thể nằm trên một chiếc ghế hay một xó xỉnh nào đó cũng được!
 

Ái ngại cho người khách lạ, ông chủ nhà đưa khách vào nhà và nói:

- Thôi được! Tôi thấy anh có vẻ đàng hoàng… Anh có thể ngủ chung phòng với con gái tôi nhưng với điều kiện là anh không được đụng vào người nó!

Người khách đồng ý ngay không chút suy nghĩ. Chủ nhà dẫn anh ta lên gác, vào một căn phòng nhỏ, dặn dò:

- Anh có thể nằm bất kỳ nơi nào trong phòng nhưng xin nhớ cho là không được làm gì con gái của tôi đấy!

Người khách trải áo xuống sàn và nằm xuống nhưng loay hoay mãi mà không thể ngủ được vì sàn nhà quá cứng và trời thì lạnh. Liếc thấy cô gái con chủ nhà đã có vẻ ngủ say, anh ta rón rén lại bên giường. Lay lay cô gái vài cái không thấy phản ứng gì, anh ta leo lên giường, gác chân lên người cô gái và đánh một giấc say sưa.

Sáng hôm sau, người khách dậy sớm, cô gái vẫn còn nằm. Anh ta trèo xuống cảm ơn ông bà chủ nhà tốt bụng rồi xin thanh toán tiền trọ để tiếp tục lên đường. Ông chủ nhà nói:

- Không cần trả tiền. Chúng tôi thấy thật bất tiện khi phải để anh ngủ chung phòng với con gái tôi.

- Ông bà tốt quá! Xin cảm ơn ông bà đã tin tưởng! Người khách nói và nhỡ mồm hỏi thêm: Sao trời lạnh thế mà suốt cả đêm con gái ông bà chẳng chịu đắp chăn, không thấy cô ấy bị viêm họng và da thịt cô ấy thì mát lạnh…

- Xin thứ lỗi! - Ông chủ nhà nói nhỏ - Vì hôm nay là ngày chúng tôi đưa cháu ra nghĩa trang của làng.
 

Chuyện ma hài 2

Một tòa nhà cổ, rất lớn được phá dỡ để nhường đất cho việc xây dựng tòa nhà cao ốc khác. Vì nơi này ở rất sát với các tòa nhà khác, công ty xây dựng không thể cho nổ mà phải tháo dỡ từng tầng một của nó. Khi đang gỡ bỏ tầng thứ 49, hai công nhân tìm thấy một bộ xương khô ở trong chiếc tủ phía sau hầm cầu thang. Họ quyết định gọi cảnh sát để báo việc này.

Khi cảnh sát tới, 2 người công nhân dẫn đường cho họ tới cái tủ và cho họ thấy bộ xương. Nó mặc đầy đủ quần áo, phủ đầy mạng nhện và bụi bặm và ở trong tư thế cúi người. Tất cả mọi người đều thấy khung xương thật là đáng sợ. Họ luôn tự hỏi rằng bộ xương này thuộc về ai và tại sao nó lại có mặt ở trong chiếc tủ.

Đội điều tra đem khung xương đi và việc dỡ bỏ tòa nhà được hoãn lại cho tới khi cảnh sát tìm thấy chân tướng của bộ xương. Hai ngày trôi qua và những người công nhân bắt đầu mất kiên nhẫn. Họ không thể chịu nổi nữa. Họ muốn biết rằng rốt cuộc họ đã tìm được xương của ai.

Hai người công nhân gọi điện cho cảnh sát và nói: “Chúng tôi là người đã tìm ra bộ xương khô ở trong cái tủ và muốn biết rằng người quá cố là ai?”

Viên cảnh sát đáp: “Thực ra thì bộ xương thuộc về một người khá là quan trọng đấy”

“Uh, vậy rốt cuộc người đó là ai” họ hỏi.

Đầu dây bên kia đáp lại: “ Nhà vô địch cuộc thi Trốn Tìm cấp Quốc Gia năm 1956”.
 

Chuyện ma hài 3

Vào một ngày nọ, một người đàn ông tan ca về khuya lắm. Ông ta leo lên một chiếc xe buýt và ông ta ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Thời gian vẫn trôi đi, ông ta vẫn ngủ, xe buýt vẫn chạy.

Chợt ông ta giật mình thức dậy và thấy xung quanh mình ko còn ai , đường phố thì cũng vắng tanh. Tài xế cũng biến đâu mất.

Nhưng một điều kì lạ đó là ...

Xe vẫn lăn bánh một cách chậm rãi .

Ông ta hoảng hốt thét lên:

- Cứu tôi với!

Không ai trả lời...

Một lúc sau ông ta nghe tiếng thét lên:

- Cứu gì thằng kia, xuống đẩy xe phụ tao coi.

Chuyện ma hài 4

Một anh công nhân nhà máy nọ đi làm về khuya, đói bụng, đoạn đường lại không một quán xá, anh ta bèn ghé đại vào một xe hủ tiếu lề đường ăn tạm. Anh ta gọi:

“Cho một tô bò viên với rau sống đầy đủ!”

Sau đó lại cặm cụi chà đôi giày dính đất do vừa đi ngang nghĩa trang.

Một tô hủ tiếu đột ngột xuất hiện trên bàn, kèm theo tiếng ồm àm của bà cụ chủ quán: “Của chú.”

Anh ta giật bắn mình, nhìn lại thấy bà cụ lưng còng, da mặt nhăn nheo. Đôi mắt bà ta sâu và đen thẵm đang nhìn anh mỉm cười thì anh ta mới hoàn hồn, vuốt ngực mấy cái rồi lao vào ăn ngấu nghiến.

Trong lòng không ngừng băn khoăn.

Quái! Rõ ràng không nghe tiếng bước chân, ấy vậy mà bà ta đứng cạnh mình lúc nào không biết!

Tô mì anh ăn rõ ràng múc từ nồi nước lèo bốc khói nghi ngút. Nhưng khi anh ta nhai lại có cảm giác tuy nó rất ngon nhưng như để nguội từ tầm hai ba tuần rồi!

Hôm sau, khi tan ca về, anh ta lại thèm ăn nên vỗ vai người đồng nghiệp rủ rê:

“Ê, đi ăn hủ tiếu gõ không? Tao mới phát hiện chỗ này ăn cũng được lắm!”

“Chỗ nào?”

“Bà già đứng chỗ ngã ba gần nghĩa địa Bình Hưng Hòa đó! Cũng gần nhà mày nhỉ!”

Anh đồng nghiệp như sực nhớ ra điều gì, giọng gấp gáp:

“Bà cụ giọng ồm ồm, mắt đen sâu hoắm ấy hả?”

Anh này cười đập tay:

“Bà ta chứ ai! Hôm qua tao mới ăn!”

Lập tức anh bạn kia mặt tái mét, run rẩy nói:

“Bà cụ chết rồi mà!!! Mày bị điên à? Bà ta mới chết hồi hai tuần trước do bị trượt gãy chân té cầu thang!”

Anh công nhân cứng họng, lòng bỗng nhớ lại tô hủ tiếu nguội ngắt cùng bước chân không tiếng động tối hôm đó.

Chuyện ma hài 5

Như thường lệ, tôi ngồi trên xe buýt đưa đón học sinh đến trường, chú tâm nghe nhạc, tôi ít để ý đến các bạn học khác cũng đang ngồi trên xe. Tại một trong những điểm dừng đón, đột nhiên tôi lại chú ý đến xung quanh, tôi nhìn về phía ngôi nhà nhỏ xe bus đang đứng dừng đó, nhà của Tommy, tôi biết ngôi nhà ấy. Bỗng một bàn tay lướt qua cửa sổ xe và vẫy tay ra hiệu để lái xe xe bus di chuyển đi mà không phải đón. “Chắc cậu ấy ốm”, tôi nghĩ thoáng qua như vậy.

Hết một ngày tôi về nhà quây quần cùng gia đình. Tối hôm ấy tôi đã xem kênh tin tức của địa phương và những gì tôi nghe được làm tôi vô cùng bàng hoàng. Cả nhà Tommy đã bị một kẻ tình nghi vô danh giết ngày hôm đó. Sau khi nghe tin này, tôi trở về phòng và lặng lẽ ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau, tôi lại ngồi xe bus đến trường. Xe chúng tôi vẫn đi qua nhà Tommy do tài xế xe bus không biết tin về gia đình Tommy chiếu ngày hôm qua. Khi tôi chuẩn bị đứng dậy để giải thích cho tài xế chuyện gì đã xảy ra thì một hình ảnh này khiến tôi nhớ mãi không bao giờ quên: Một bàn tay nhợt nhạt lướt qua cửa sổ xe bus, vẫy tay ra hiệu tài xế lái xe cứ tiếp tục đi đi như ngày hôm qua. Tôi ngồi trên xe bus và sợ hãi.

Trên đây là một số mẩu chuyện cười mà chúng tôi muốn chia sẻ đến bạn đọc. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi bài viết của chúng tôi!

 

Viết bình luận
popup

Số lượng:

Tổng tiền: